Book review - When breath becomes air
Mấy hôm nay mình đọc “When breath becomes air” – cuốn hồi ký của chàng trai 36 tuổi Paul Kalanithi viết trong những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời mình. 6 tháng trước khi hoàn thành chương trình tập huấn mười năm để trở thành bác sĩ phẫu thuật thần kinh, anh phát hiện ra mình bị bệnh ung thư phổi giai đoạn cuối. Cuốn hồi ký là nỗ lực của anh để tìm kiếm câu trả lời cho câu hỏi: “Điều gì làm cuộc đời đáng sống?”
Dưới đây là một đoạn trích dẫn ngắn trong cuốn sách của Paul. Mặc dù anh viết về nghề y, câu chữ của anh khiến mình nghĩ về cuộc chiến của chính mình. Khi thời gian của mình đến, mình muốn ai nhớ đến mình, và nhớ về mình như thế nào?
“Cái chết sẽ đến với tất cả chúng ta. Với tôi, với bệnh nhân của chúng tôi. Đó là số phận của những sinh thể sống, hít thở, tiêu hoá. Hầu hết cuộc sống bị sống một cách thụ động – nó là điều gì đó xảy đến với bạn và những người xung quanh bạn. Nhưng Jeff và tôi đã được huấn luyện hàng năm trời để chủ động giao chiến với cái chết, để vật lộn với nó, và, trong quá trình đó, để đối mặt với ý nghĩa của cuộc sống. Chúng tôi chọn mang trên cổ cái ách nặng nề. Cuộc sống và danh phận của bệnh nhân chúng tôi có thể nằm trong tay chúng tôi, nhưng cái chết luôn luôn chiến thắng. Cho dù bạn hoàn hảo đến đâu đi chăng nữa, thế giới không hoàn hảo. Bí mật để chiến đấu là biết rằng cuộc chiến là bất công, rằng bạn sẽ thua, rằng đôi tay hay khối óc của bạn sẽ phạm sai lầm, nhưng bạn sẽ vẫn vật lộn đấu tranh cho bệnh nhân của bạn. Bạn không bao giờ có thể trở nên hoàn hảo, nhưng bạn có thể tin vào một đường tiệm cận với hoàn hảo mà bạn luôn phấn đầu không ngừng nghỉ để đến gần với nó.”