Hạnh phúc là một lựa chọn
Gần đây, mình đăng một bài mình post trên LinkedIn và nhiều người nói nó có ích cho họ, nên mình dịch đăng lại ở đây.
Bạn mình, một nhà nghiên cứu trí tuệ nhân tạo ở một công ty lớn, bị trầm cảm. Bạn bảo với mình rằng: ước gì tao có một công trình nghiên cứu thật tốt thôi, tao sẽ hạnh phúc.
Trước khi xuất bản cuốn sách đầu tay, mình đã nghĩ rằng xuất bản sách sẽ làm mình hạnh phúc. Cuốn sách của mình phá nhiều kỷ lục xuất bản ở Việt Nam, và mình rời bữa tiệc liên hoan của chính mình sớm để khóc. Một cảm giác trống rỗng. Giờ sao?
Trước khi học ở Stanford, mình đã nghĩ rằng được nhận vào Stanford sẽ khiến mình hạnh phúc. Hạnh phúc đó kéo dài một tuần.
Trước khi nhận được bất kỳ lời mời làm việc nào, mình cũng đã nghĩ rằng lời mời làm việc đó sẽ khiến mình hạnh phúc. Bạn biết gì không, mình đã nhầm. Một hạnh phúc phụ thuộc vào ai đó hay một điều gì đó là một hạnh phúc phù phiếm, như ảo ảnh vậy. Không thành tích nào có thể khiến chúng ta hạnh phúc, bởi chúng ta không cần thành tích nào để có thể hạnh phúc.
Hạnh phúc không phải là một mục đích để theo đuổi. Hạnh phúc là một lựa chọn.